Trang

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

NGUYỆT CA


Tôi có viết một tập thơ có tựa là “Mảnh Trăng Huyền”, có khoảng mấy chục bài về vẻ đẹp của trăng, trong đó có một bài:

“Một mình dõi bước song đôi
Vầng trăng lặng lẽ bao đời thủy chung
Em chừ gối mộng mông lung
Bao giờ em sẽ thức cùng trăng tôi”

Bài này tôi viết vào lúc 2 giờ sáng tại cầu Lực Điền thuộc Yên Mỹ, Hưng Yên. Đêm khuya khoắc, mệt rã rời vì công việc, chỉ lẳng lặng một thân một mình, thấy quá hiu quạnh, cô độc và buồn tủi. Không biết làm tất cả những việc này để làm gì, cho ai, ai cần và mình có thực cần không? Sao đời ta nhọc nhằn và buồn tẻ thế?

Tôi lặng lẽ đi vào xóm Đá của làng Tử Dương để nghỉ lại nơi một Từ đường họ Trần, đi dưới ánh trăng trong vắt. Tôi chợt nhìn trăng rồi ngắm nghía thầm lặng, một hồi thấy khỏe hẳn và cười được.

Trăng như một người tình thủy chung, dịu hiền mà mình không nhận ra. Trăng lúc nào cũng trong mát, diệu huyền soi tỏ đường đi nước bước cho mình. Trăng lúc nào cũng bên cạnh mình, son sắt, chờ đợi và không hờn trách bao giờ.
Ai cũng mơ về người mình yêu thương, nhưng chỉ là giấc mơ không có thực.
Trăng thực hơn, và khi ta mở lòng mình ra thật trống vắng, trăng ùa vào lòng, vuốt ve, vỗ về trái tim ta, cõi lòng ta, mát nhẹ, thanh thoát và khi ta chấp nhận ôm trăng vào lòng, thật trọn vẹn, thật bao dung. Ta cảm nhận trái tim ấm lại, bao dung hơn, người khỏe hẳn ra và trí tưởng thanh thoát.
Còn khi ta nghĩ hoặc gặp gỡ, hẹn hò với người tình thì sao?
Có khi đang vui chợt buồn, có khi đang buồn chợt tuyệt vọng thêm. Mà con tim đôi khi vẫn muốn chờ đợi, chờ một dịp may hiếm có nào đó, chờ một định mệnh dung rủi nào đó, chờ một người đàn bà nào đó, bỗng dưng biến thành nàng tiên ban phép mầu cho ta, làm cho đời sống của ta tự nhiên ngát hương, làm cho ta tỉnh ngủ khi đang gặp ác mộng?
Nàng lay ta dậy để nói vào tai ta: “Em mang thiên đường đến cho Anh, dậy đi anh!”
Rất nhiều người đang sống với giấc mơ đó!

Tôi yêu vầng trăng sáng, trăng chứa đựng và thị hiện rất thực giấc mơ về tình yêu của tôi. Khi bị người tình ruồng bỏ, từ chối tình yêu của bạn, tốt nhất là bạn nên về với vầng trăng. Thứ nhất là hình tượng yêu thương không bị đỗ vỡ, thứ hai là cho trái tim cảm nhận ngọt ngào với tầng cảm xúc khác, mới mẻ, thực hơn, hiệu quả hơn.
Có những thi sĩ suốt đời chỉ yêu trăng!
Tôi thấy đó là một tình yêu lớn, và trăng có khả năng chữa lành vết thương lòng cho thi sĩ để thăng hoa.


MẢNH TRĂNG HUYỀN

1.
Không trăng sao nên đêm mù vây bủa
Tan ảo mộng nên đành phải xa người
Tim tê lạnh vì bình minh tắt nguội
Cho lấp vùi muôn thủa mảnh trăng đêm !

2.
Ta gửi lại nỗi nhớ từ mưa ngàn bổng chợt
Vẻ dịu dàng tình tự cỏ hoa phơi
Và giữ mãi niềm thương từng phút chốc
Để đêm về chờ trăng mọc thanh thơi

3.
Buồn đã tận như cây ngàn đá tảng
Trái yêu thương rụng xuống cho hạt mầm
Em còn mãi theo mây trời mộng mị
Bỏ lời nguyền cỏ đá thủa thanh tân?

4.
Đi, đi mãi suốt chiều dài năm tháng
Chợt thấy mình được mất cũng thênh thang
Cũng ba bảy mười mươi như con trăng tròn khuyết
Ta còn lại gì?
Là em, một mảnh trăng huyền!

HTLT







MƠ TRĂNG

Cơn nắng từng ngày đỏ hoe cát bụi
Gió Lào giữa đêm hừng hực đất trời
Mùa hạ chậm chân khô ran thời khắc
Mơ nguồn ánh sáng tắm gội hồn côi


TRĂNG MƯỜI TÁM

Ta đi dưới khoảnh rừng già nhiệt đới
Triền dốc cao đỏ thắm máu mặt trời
Nhiều đêm dài vô tận bóng đơn côi
Vàng cheo leo, gió khô hừng hực thổi

Trong hồn thơ cũng như dường mòn mỏi
Cũng như dường tắt nhịp bóng thời gian
Trên cành lá chợt hằn muôn vệt sáng
Hiển hiện em, trăng mười tám vô vàn

Nơi ngọn nguồn đã tuôn chảy yêu thương
Rừng nhuốm sương đã hóa thành huyền diệu
Hồn cỏ đá cũng lắc lay tiết điệu
Khúc hoan ca lay động cả ngàn trùng.



HTLT


NGUYỆT CA
Th. Tặng MIMI







Em ra đi sông mờ sương phủ
Nước lạnh căm im vắng đôi bờ
Áo Em hồng phủ trời thương nhớ
Núi ngàn năm yên chỗ tịch liêu

Xa tìm Em bao năm viễn cuộc
Lệ ngập chân, buồn đặc cuối trời
Ha hả ha ...
Tận khóc lại cười!
Nguyệt thu tàn – là Em, biền biệt




Bên sông hạ còn ta ngóng đợi
Ảnh trăng vàng là bóng phiêu linh
Là tâm tình ngàn xưa dịu vợi
Hay tận cùng hóa hiện anh linh?

Trong vườn Hoàng, trong thơ hơi thở
Hồn cỏ cây đất đá hồi sinh!


Bắc Ninh, mùa trăng tròn tháng Tư năm Nhâm Thìn – 2012
HTLT






Ảnh đẹp 4 mùa


anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua
anh-dep-bon-mua




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét